Có phải trên đời này không có thứ gì là hoàn hảo được như mình mong muốn
Ngoảnh đi ngoảnh lại mọi thứ ta đang có thật quá mong manh và ngắn ngủi
Bao năm qua ta đã chạy theo ước mơ cùng những tham vọng ảo tưởng của mình
Những tham vọng mà ta cứ luôn ngỡ như chỉ là khát vọng chính đáng thôi mà
Ta như gánh vạc sức nặng của cả thế giới này lên đôi vai yếu ớt của ta
Ta cần phải làm một điều gì đó để không lãng phí tuổi trẻ của bản thân ta
Tình yêu mà ta tìm thấy từ một ai đó dường như quá mờ nhạt và xa vời vợi
Nó đã quá xa và ta cũng không còn có thể cảm nhận được hơi ấm nào nữa
Ta cảm thấy nhớ và cái cảm giác nhớ nhung đó khiến ta phải gặm nhấm nỗi buồn
Thật không may vì ta sinh ra đã không thể là những gì như ta mong muốn
Ta có chờ đợi sự khoan dung của số phận cũng chỉ đơn giản là thế mà thôi
Ta không thể làm gì khác ngoài việc ta phải học cách chấp nhận sự thật này
Ta gặp chút khó khăn vì ta thường không bao giờ cảm thấy được yêu thực sự
Gương vỡ , gương vỡ thành nhiều mãnh mất rồi , và ta không muốn đứng nhìn
Trong cơn tuyệt vọng , ta ngậm ngụi cầm lấy từng mảnh vỡ và cố xếp chúng lại
Nhưng ta quên rằng ta chỉ có một mình và một ai đó đã lạnh lùng bước ra đi
Một ai đó đã bỏ mặc ta ở lại cùng những mảnh gương vỡ và rồi ta bị chảy máu ...